Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

Thư ngỏ gửi Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng


Nguyễn Trọng Vĩnh

Với ông Nguyễn Phú Trọng, Bauxite Việt Nam từ lâu đã “kính nhi viễn chi”, bởi xin nói thật, cũng từ lâu tính chính danh của ĐCSVN đã như miếng da lừa trong truyện của Balzac khi va vào thực tế, chỉ còn để lại trong nhận thức của nhiều người ấn tượng không mấy nhẹ nhõm về một phe nhóm đầy quyền năng và cũng đầy tai tiếng – phe nhóm cầm quyền. Nhưng thể theo tinh thần lá thư của một người đáng kính, xin được bình luận vài câu.

Người Việt có câu thành ngữ: “Bán anh em xa mua láng giềng gần”, đó là phương châm sống đã trở thành một phần tập quán cởi mở thân thiện lâu đời của dân tộc này. Tuy nhiên, người Việt lại cũng còn có câu thành ngữ khác tỏ rõ chính kiến của mình: “Chị em bất ngãi ta đừng chị em”. Vậy thì, trong hoàn cảnh luôn luôn chịu sự ngược đãi bất nhân bất nghĩa từ “người chị” Trung Hoa mà với hành động ngang ngược thâm độc xung quanh vụ giàn khoan Hải Dương 981 gần đây, “chị” đã gây ra cho “em” biết bao điêu đứng, chưa thể là “giọt nước tràn ly” hay sao? Ông Tổng bí thư còn định nhẫn nhịn đến bao giờ nữa trong khi quân cướp biển kia chắc chắn đang cười ruồi thái độ “nhũn hơn chi chi” của ông kể từ bọn đang ngồi trong “nhà trắng Bắc Kinh” cho đến lũ tép riu đang chỉ huy các tàu chiến trá hình vây quanh cái giàn khoan nọ để ngày đêm xả vòi rồng vào các tàu kiểm ngư và đâm chìm tàu cá của dân ta?

Vậy chỉ có một ngã rẽ có lẽ là duy nhất lúc này: phải dứt khoát thoát khỏi “bà chị” lang sói đó thôi ông ạ. Mà cách thoát Trung đơn giản trước nhất là thoát ra khỏi cái ý thức hệ xã hội chủ nghĩa càng ngày càng méo mó, hão huyền do chính ông và đàn em ông đang khư khư ôm lấy. “Tổng bí thư hãy dỡ bỏ mọi rào cản để cho dân tộc đấu tranh sinh tồn và Tổng bí thư không phải chịu trách nhiệm nặng nề trước kịch sử” như lời khuyên chân tình của vị lão thành cách mạng Nguyễn Trọng Vĩnh dưới đây – bởi nói cho mỹ miều thì lịch sử đang “cho ông cơ hội”, còn nói đúng thực chất hơn: lịch sử đang sốt ruột chờ ông, e không chờ lâu hơn được nữa.

Bauxite Việt Nam



Thưa Tổng bí thư,

Dù có danh nghĩa là Đảng lãnh đạo thì Đảng cũng là một thành phần và nằm trong Tổ quốc Việt Nam. Thế mà khi Trung Quốc đặt giàn khoan Hải Dương 981 lấn chiếm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của ta mà Hội nghị trung ương 9 không có ý kiến phản đối, dư luận dân chúng cho là Đảng Cộng sản không chống sự xâm lược của Trung Quốc.

Tổng bí thư quá tin những nhà lãnh đạo Trung Quốc, quá trung thành với phương châm “16 chữ, tinh thần 4 tốt” do họ đề ra và quá tin vào hai Đảng cộng sản “cùng chung ý thức hệ” nên quá thân Trung Quốc, không cho làm điều gì mất lòng họ.

Trên thực tế, có bao giờ nhà cầm quyền Trung Quốc thực hiện “16 chữ, 4 tốt” chính họ đề ra đâu vì chiêu bài thâm hiểm “16 chữ, 4 tốt” họ đề ra chỉ cốt để ru ngủ, trói chân trói tay các nhà cầm quyền Việt Nam mà thôi. Ngược lại Trung Quốc không ngừng phá ta về kinh tế, can thiệp nội bộ ta về chính trị, đe dọa, lấn cướp ta về quân sự và làm biết bao nhiêu điều tàn ác trên vùng biển của ta. Chỉ kể từ năm 1988 họ đưa tàu chiến đến chiếm đảo chìm Gacma trong quần đảo Trường Sa, vì lúc đó ông Lê Đức Anh lệnh cho bộ đội ta không được nổ súng chống lại. Biết bao nhiêu lần họ bắn chìm tàu của ngư dân ta, bắn chết ngư dân ta, họ phá cáp của tàu Bình Minh và Viking II của ta thăm dò khảo sát trên vùng biển của ta. Họ lập cái gọi là huyện Tam Sa bao chiếm cả 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của chúng ta, lập căn cứ quân sự ở đó làm tiền đồn để tiến tới bá chiếm biển Đông. Chả nhẽ Tổng bí thư không biết tình hình như trên? Hành động của người bạn láng giềng hữu nghị là như thế đấy!

Cũng không phải băn khoăn về việc Trung Quốc đã giúp ta trong hai cuộc kháng chiến mà phải nhẫn nhịn nữa vì họ giúp ta trong đó có lợi ích của họ và cũng là thực hiện chính sách bành trướng mềm hòng kéo ta vào quỹ đạo của họ. Giúp ta nhưng trong Hội nghị Giơneve, Chu Ân Lai lại phản bội ta khiến nước ta bị chia cắt thành hai nửa trong thời gian dài, 20 năm mất bao xương máu mới thống nhất được. Độc ác nhất là phía biên giới Tây Nam, Trung Quốc trang bị cho bọn diệt chủng Polpot đánh phá bắn giết dân ta, phía Bắc thì Đặng Tiểu Bình huy động 60 mươi vạn quân giết hại nhân dân và tàn phá triệt để các tỉnh biên biên giới của ta. Thế là họ đã đòi nợ quá mức về sự viện trợ cho ta, tự họ xóa mọi ân nghĩa, còn đâu tình hữu nghị Trung Việt?

Tuy Đảng Trung Quốc và Việt Nam đều có tên là Đảng cộng sản nhưng làm gì có cùng chung ý thức hệ mà phải gắn bó với nhau?! Từ khi Đặng Tiểu Bình phát biểu “mèo trắng, mèo đen, mèo nào bắt được chuột là mèo tốt” thì thực tế Trung Quốc đã vứt bỏ chủ nghĩa xã hội và đi con đường tư bản chủ nghĩa rồi tuy họ vẫn nêu là “xây dựng XHCN mang màu sắc Trung Quốc”. Chính vì bằng mọi thủ đoạn thực dụng, đi con đường tư bản chủ nghĩa một cách ma lanh mà hơn 30 năm nay Trung Quốc phát triển vượt bậc, trỗi dậy thành cường quốc ở châu Á. Thêm nữa, họ đương thực hiện “giấc mộng Trung Hoa” để trở thành một kiểu đế chế bá chủ khu vực, tiến lên bá chủ toàn cầu. Còn ở ta cũng cứ nêu là xây dựng XHCN nhưng từ khi mô hình XHCN Liên Xô, Đông Âu sụp đổ, có ai hình dung ra mô hình XHCN mới nó như thế nào, tiêu chí ra sao, và thực tế trong xã hội Việt Nam hiện nay, cái gì là CNXH, đố ai chỉ ra được. Cứ nói “cùng chung ý thức hệ” – thật là hão huyền!

Tôi không phản đối giữ tình hữu nghị giữa nhân dân hai nước nhưng tôi phản đối các thế hệ cầm quyền Trung Quốc luôn ấp ủ mưu đồ nô dịch Việt Nam.

Từ tình hình thực tế nêu trên đây, mong rằng Tổng bí thư nên có suy nghĩ để thay đổi. Trung Quốc đưa giàn khoan Hải Dương 981 có hơn trăm tàu các loại xâm lấn chủ quyền nước ta, phun vòi rồng làm hư hại, đâm thủng tàu cảnh sát biển của ta, đâm chìm tàu, làm chết ngư dân ta, thái độ ngày càng hung hãn, ngang ngược. Tốt nhất là Tổng bí thư quay lại cùng toàn dân đấu tranh quyết liệt về chính trị, ngoại giao, pháp lý (ta tránh đối đầu quân sự với họ trừ phi Trung Quốc gây chiến đánh ta) để bảo vệ chủ quyền và độc lập, tự chủ, thoát ra khỏi vòng tay nham hiểm của bành trướng Đại Hán.

15 tháng 8 tới, do mùa mưa bão đến, Trung Quốc có thể tạm rút giàn khoan đi đến nơi nào đó lẩn tránh, không nên ảo tưởng là tình hình sẽ trở lại bình thường như cũ .

Việt Nam có chính nghĩa, được dư luận thế giới ủng hộ, lúc này là thời cơ, phải kiện Trung Quốc ra Tòa án quốc tế để ngăn chặn sự xâm lăng của họ. Tuyệt đối không nên bỏ lỡ. Nếu còn chần chừ, e ngại không đấu tranh đến cùng thì ngày Việt Nam ta trở thành thuộc quốc của bành trướng Đại Hán không còn xa.

Đề nghị Tổng bí thư dỡ bỏ mọi rào cản để cho dân tộc đấu tranh sinh tồn và Tổng bí thư không phải chịu trách nhiệm nặng nề trước lịch sử.

Kính chào,

N. T. V.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét