Nhật ký mở lần thứ 75
ĐÓN GIAO THỪA NỔI MÁU VĂN VẦN CHỬI TỤC
Đêm giao thừa nằm đón xuân con Ngựa
Bèn “phịa” mấy câu văn vần vớ vẫn chúc…Chết bọn “nội xâm”.
Đọc đi đọc lại thấy vẫn quá…nhân văn
Bèn thay bằng mấy câu chửi tục tằn tí chút
Chửi rằng: Tổ cha cả cái tập đoàn làm quan ăn cắp
Mả mẹ những tên …cướp đất, cướp nhà
Bố tiên sư ba thằng bốc phét ba hoa
16 tỉnh đói meo vẫn cho là …”đời sống nâng cao một bước”
Năm mới, năm me chúc cả lò cả ổ chúng bay một giuộc
Hộc máu, đứng tim, chết tan xác, phơi thây
Giáp Ngọ sẽ xử bay ngựa xéo voi giầy
Cho dân tộc chúng tao được đón những mùa Xuân vĩnh viễn
Nhân đầu xuân Giáp Ngọ 2014, Tô Hải tôi, do bước sang cái tuổi 88 và
xuýt mất mạng vì 3 lần đột quị, viết lách có bị hạn chế khó khăn, nên
trước khi từ giã cõi đời này, sẽ cho ra một PDF “ Hồi Ký Của Một Thằng Hèn tập 2”(tuyển tập những entries viết từ 20/8/2007 đến nay) gồm “Tuyển Tập Blog Tô Hải tập 1″, tập 2, tập 3 và tập 4…trong những ngày đầu Xuân này.
Xin trích một Entry trong “Hồi Ký Của Một Thằng Hèn tập 2” (hay còn có tên là “Blog Tô Hải tập 1″) để bạn bè đọc trong những ngày nghỉ Tết…(mời
bạn đọc click vào hyperlink trên (MediaFire Storage) để download sách
về máy. 3 tập còn lại sẽ được giới thiệu tiếp trong mấy ngày Xuân mới
Giáp Ngọ 2014, xin bạn đọc đón theo dõi)
MỘT “LINH HỒN CHẾT” XIN LÊN TIẾNG! (hay HÃY GIẢI TÁN NGAY CÁI ĐẢNG CỘNG SẢN ĐI!)
Vâng! Tôi, một “linh hồn chết” đã bỏ cái thân xác của “Hắn” ra đi từ
những ngày “Cách mạng long trời lở đất”, mặc xác “Hắn” sống trong lo âu,
sợ hãi.
Mặc xác “Hắn” lo cho vợ con “Hắn” không có bát cơm ăn, “Hắn” sợ vì tính
mạng “Hắn” chẳng biết lúc nào sẽ vào tù, đi cải tạo hoặc bị sát hại.
“Hắn” sống trong khắc khoải, lo âu, sống giả vờ để làm “tròn” trách
nhiệm của một đảng viên, của một cán bộ, của một cây kèn chuyên cất lên
những giai điệu hào hùng, thúc giục mọi người tiến lên đánh thắng mọi kẻ
thù giai cấp một cách bất đắc dĩ.!
Tôi ghét “Hắn”! nên… kệ thây “Hắn”…
Nhưng dù sao vì “tình nghĩa thể xác-linh hồn”, thỉnh thoảng tôi cũng trở
về nhập vào “Hắn” để xem “Hắn” suy nghĩ gì. Thì ra, “Hắn” vẫn còn dấu
vết của linh hồn là tôi.
Đặc biệt sau gần 40 năm tôi bỏ “Hắn” ra đi, “Hắn” đã có những hành động
và việc làm đáng cho tôi phải nhập hồn giúp “Hắn” khỏi những “cơn đau
thế kỉ”…
Kể từ khi “Hắn” đã xa rời mọi trách nhiệm, mọi toan tính cuộc đời để
về ở ẩn tại một nơi xa vắng thì đầu óc của hắn đã làm tôi muốn nhập hẳn
về lại xác thịt “Hắn”. Và tôi đã làm đúng cái cương vị của một linh hồn,
tuy chết rồi nhưng nay sống lại để nâng “Hắn” đứng dậy, truyền thêm sức
mạnh cho cái thể xác đã tàn úa, hom hem, tồn tại đúng như một cái xác
không hồn suốt hơn 40 năm qua…
Mấy hôm nay, “Hắn” cặm cụi xem ti vi, đọc báo, lên mạng rồi băn khoăn
chẳng biết nói gì trước những ý kiến của những lão thành cách mạng hơn
“Hắn” cả về thành tích vào tù ra tội, xung phong nơi chiến địa ngoài
Bắc, trong Nam, bên Lào, bên Căm, quyết tâm chống trả máu xương vì bài
học của Đặng Tiểu Bình nơi biên cương Tổ Quốc…
“Hắn” đọc những trang lí luận dài dòng, “Hắn” phân tích những tài liệu của các ông mà “Hắn” phục lăn như Đặng Quốc Bảo, Trần Độ…
“Hắn” gõ keyboard để xem lại các tài liệu từ Đông sang Tây, từ Cổ chí
Kim để ấp ủ một văn kiện gì đó mà “Hắn” sẽ công bố thật hoành tráng
chăng?
Tôi thấy thương “Hắn” quá, chỉ còn 5 ngày nữa là “Hắn” chính thức
bước sang tuổi 84. Vậy mà “Hắn” vẫn ăn không ngon, ngủ không yên với
những công việc mà chẳng ai cần “Hắn” dính tới.
Do đó, tôi-linh hồn chết của “Hắn” sống lại xin thay mặt “Hắn” làm cái
việc mà tôi nắm được (vì tôi là linh hồn của “Hắn” mà) cái việc mà “Hắn”
vẫn luôn ngập ngừng khi phải gọi đúng chữ đúng nghĩa khi cần góp ý phản
biện hoặc xây dựng một vấn đề gì liên quan tới vận mệnh của đất nước.
Vậy thì, tôi, là linh hồn của “Hắn”, cao hơn thể xác “Hắn” một cái
đầu, nhân dịp này thay mặt “Hắn” phát biểu một ý kiến duy nhất mà nếu:
hơn 3.000.0000 đảng viên đảng cộng sản VN kể cả các vị “lãnh đạo”, chịu
lắng nghe và chịu thực hiện thì mọi vấn đề băn khoăn của “Hắn” và hàng
ngàn sĩ phu đất Việt khỏi tốn công lí luận dài dòng! Đó là: GIẢI TÁN
NGAY CÁI ĐẢNG CỘNG SẢN ĐI
- Thực tế cái chủ nghĩa cộng sản do 2 ông Mác, Lê nguỵ tạo ra một
cách điên khùng đã làm đảo lộn thế giới loài người gần 1 thế kỉ qua, làm
chết cả trăm triệu con người nhân danh đấu tranh giai cấp… Chẳng lẽ các
ông không biết?
- Thực tế cái chủ nghĩa cộng sản bị toàn thế giới loài người lên án.
Sang Tây, sang Mĩ, ở đâu cũng thấy những đài tưởng niệm, những nạn nhân
và lên án những kẻ giết người. Gần đây nhất là sự thú nhận tội lỗi của
ông cha mình gây ra vụ thảm sát hơn 20.000 sĩ quan Ba Lan tại rừng Katyn
bởi chính tổng thống Medvedev nước Nga (đến dự lễ tưởng niệm phải liều
mạng vượt dưới làn bụi tro khiến mọi vận chuyển hàng không phải đình
chỉ…) Chẳng lẽ các ông cũng không biết?
- Thực tế là chủ nghĩa cộng sản đã sụp đổ ở những nước “thành trì
cách mạng vô sản” và những tượng đài cuối cùng của 2 anh Mác, Lê đã bị
đập tan và vất vô bãi rác ngay đúng giữa ngày ông Nguyễn Minh Triết có
mặt tại Nga kỉ niệm ngày chiến thắng Phát Xít Đức. Chẳng lẽ các ông cũng
không không biết?
- Thực tế là ngay cái “chủ nghĩa xã hội”, một thứ phát minh “ảo” của
chủ nghĩa cộng sản làm người đời lầm tưởng với chủ nghĩa xã hội dân chủ
hay chủ nghĩa quốc gia dân chủ (quốc xã của Hitler), nên trên thế giới
ngày nay, ngay đất nước anh “Kim điên” hay anh “Phi đen xồm”, anh
Săm-béc Hun-sen, anh Cù Mông chi chít gì đó bên nước Lào, đặc biệt bên
nước đàn anh “láng giềng 4 tốt”, cũng chẳng ai dám lấy nó để đặt tên
nước. Vậy mà giữa lúc bị tứ bề bao vây, cấm vận, giữa lúc toàn dân ăn bo
bo, cái tên Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam được chiềng làng một
cách liều lĩnh, vô duyên! Ai quyết định? Vì sao phải thay đổi tên Đảng,
tên Nước? Chẳng lẽ các ông không biết nốt?
- Thực tế là trên các văn kiện Đảng của nước bạn “16 chữ vàng”, họ đã
chối bỏ chủ nghĩa Mác Lênin thậm chí gần đây lên án nó, loại bỏ hình
ảnh 2 ông Tây điên này cùng chủ tịch Mao của họ ra khỏi hội trường các
đại hội Đảng gọi là cộng sản Trung Hoa của họ. Chẳng lẽ các ông cũng
không biết?
- Hồ Cẩm Đào nói những gì về việc “thay đổi cơ chế chính trị sớm nếu
không muốn thành quả về kinh tế sẽ bị sụp đổ “trong chuyến viếng thăm
Thâm Quyến vừa qua,… Tướng Lưu Á Châu, con rể Lý Tiên Niệm, trong một
tài liệu cực dài hi hữu được phổ biến công khai bên Tầu, phủ nhận tất cả
những thành quả thậm chí đạo đức tư cách của người Trung Hoa cộng sản
và khẳng định con đường duy nhất tốt đẹp là đi… theo con đường của Mỹ!
16.000 ý kiến phản đối chế độ chính trị phản dân chủ, sau khi có đường
liên hệ bằng web thẳng từ 20 triệu công dân mạng tới Hồ Cẩm Đào. Chẳng
lẽ các ông không biết?
- Anh em nhà Castro vừa giờ nói gì, làm gì ở bên kia bán cầu giữa lúc
ông Nguyễn Phú Trọng đang có mặt tại Cuba chứng kiến việc mời gần
1.000.000 công chức nhà nước nghỉ việc, ra khỏi biên chế ăn lương nhà
nước mà buôn bán, kiếm sống bằng… kinh tế thị trường đến nỗi cuộc gặp
của ông Trọng và Fidel chẳng được chụp ảnh, quay phim, và báo chí lề
phải thì… im thin thít… Chẳng lẽ ông Trọng và tất cả các ông cũng không
biết?
Còn ở trong nước:
+ Cộng sản gì mà lại có hàng tỉ đô la, có hàng vạn công nhân, có máy
bay riêng, có du thuyền riêng, có thể tung ra hàng tỉ đồng để mua vui
khen thưởng trong một kì thi hoa hậu, một trận bóng đá! Đây là chủ nghĩa
cộng sản kiểu gì? Chẳng lẽ các ông không biết?
+ Chủ nghĩa cộng sản gì mà ruộng đất của nông dân trở thành của các
tập đoàn tư nhân nước ngoài, nhà cửa đất đai của cá nhân kể cả các cựu
chiến binh, của các bà mẹ anh hùng đều bị dỡ bỏ để cho họ hàng anh em
các vị lãnh đạo thực hiện “dự án”, xây nơi ăn chơi nghỉ dưỡng, sân golf…
Uất ức đi khiếu kiện hăng quá có khi vào tù! Chẳng lẽ các ông cũng
không biết?
+ Giai cấp “công nhân tiền phong” của quý vị được trả mỗi tháng mấy
đồng lương và đồng lương đó có thể nào giúp họ kiếm được một miếng thịt
ăn mỗi tuần, may được cái áo mỗi tháng, nuôi được đứa con mấy năm???
Chẳng lẽ các ông không biết?
+ Một ông giáo sư, một bác sỹ mới ra trường quý vị trả cho họ bao
nhiêu đồng để đến nỗi họ phải làm thêm, mở phòng mạch thêm, dạy thêm… và
cả ăn cắp thuốc, khai man bệnh nhân. Tại sao? Chẳng lẽ các ông không
biết?
+ Những cán bộ có quyền cao chức trọng, đặc biệt quyền kí cho ngân
sách chi tiêu bạt mạng, cho vợ con, anh em họ hàng nắm những “quả đấm
thép kinh tế nhà nước” như Vinashin, như các Ngân Hàng, các thị trường
chứng khoán, các Tập Đoàn Dầu Khí, Than, Khoáng Sản, Điện Lực… Họ là
những ai! Làm và phá như thế nào? Chẳng lẽ các ông không biết?
+ Những vụ quan tham làm vua ở mọi “sứ quân”, thậm chí chủ tịch xã
com lê cà vạt đi thăm đồng nay cũng cưỡi cả xe Lexus, cũng chơi gái tập
thể, cũng vẫn thao thao giảng dạy đạo đức tư cách Hồ Chí Minh (sic!).
Hàng ngàn tiến sĩ giáo sư chẳng một ngày đi học, đi dạy, chẳng bao giờ
có đề án nghiên cứu hay công trình khoa học nhưng vấn được cấp văn bằng
thật, được giới thiệu om sòm trên báo trên đài với những cái tên lạ
hoắc, mặt mũi ngớ ngẩn, ăn nói lắp bắp, “L” thành “N”. Ở đâu ra? Chẳng
lẽ các ông không biết?
+ Văn học nghệ thuật lai căng, đồi truỵ, phụ thuộc nước ngoài thậm
chí “bán nước về văn hoá” như phim “Lí Công Uẩn… đường về Bắc Kinh”.
Giới khoa học, lịch sử, văn nghệ sĩ đang vạch trần cái mưu đồ Hán Hoá
văn hoá Việt này thì ở bên nước “bạn” người ta cũng cho công bố những
văn bản “Chiếu dời đô” bằng chữ Hán và tuyên bố ngay trên báo chí là “Lý
Công Uẩn chính là người Tàu” cho nên vở “kịch phim sân khấu” nói trên
là một sự hợp tác ngay từ đầu để khẳng định một lần nữa là “người Việt
Nam là dân Bách Việt của người Tàu (!?) đất, biển Việt Nam chính là đất
biển của người Tàu, nền văn hoá Việt Nam chính là văn hoá của người
Tàu”. Chẳng lẽ các ông không biết?
Chỉ kể qua mấy thực tế trong vài ba nước còn sót lại do chủ nghĩa
cộng sản đẻ ra đang “chuyển hoá” về ý thức hệ cũng như về kinh tế xã
hội.
Chỉ nói đến thực tế của xã hội Việt Nam, từ khi ông Đỗ Mười chúc mừng
“toàn dân làm giàu” [bắt chước lời tuyên ngôn bất hủ của một Đảng viên
cộng sản Trung Quốc (bốn lần bị khai trừ Đảng) nhưng khi nắm được chính
quyền rồi thì mới mạnh miệng: "Mèo trắng hay mèo đen đều tốt, miễn là
bắt được chuột" rồi sang Mỹ đội mũ cao bồi, cưỡi ngựa sánh vai cùng tổng
thống Hoa Kỳ thì mọi lý thuyết của cái chủ nghĩa cộng sản phản khoa học
đã bị chính những người cộng sản chính thức gạt bỏ].
Cho nên, là một “linh hồn chết” nhưng tôi đã sống lại và “nhập” vào thân xác “Hắn” để nói lên hộ “Hắn” những điều này:
- Chủ nghĩa cộng sản với cái Đảng của nó chưa hề và không thể có ở xã
hội Việt Nam. Nó chỉ ra mặt chính danh bởi những vị lãnh tụ kiêu binh
sau khi người Mĩ rút lui và Việt Nam Cộng Hoà sụp đổ tưởng chừng “một
nước nhỏ mà đánh thắng hai Đế Quốc to” rồi thì làm gì cũng được, cái tên
nước CHXHCN Việt Nam và đảng cộng sản Việt Nam mới vênh vang thay thế
tên cũ VNDCCH và Đảng lao động.
- Với sự thay đổi bốc nhằng này, các vị lãnh đạo cao nhất, nhưng quá
trẻ để chẳng dám làm điều gì ngược ý tiền nhân đành cứ “anh đã phóng lao
thì em phải theo lao”. Đành bày ra những Viện nọ Ban kia, cố gắng xây
nên một nền lí luận tả pí lù vẫn theo chủ nghĩa cộng sản nhưng đổi mới
bằng mảng kinh tế thị trường nghĩa là vẫn có tư bản bóc lột (!!!)… Vẫn
đề cao ông Mác ông Lê nhưng vẫn bắt tay hợp tác những người đã vứt ông
Lê ông Mác vào sọt rác.
Quý vị đều biết những gì mà chúng tôi biết, và chúng tôi cũng biết
quý vị biết chúng tôi biết những cái gì! Chứ chẳng ai không biết những
gì mà quí vị cũng như triệu triệu người khác biết mà không tiện nói ra
đâu.
Vậy mà quý vị cứ lúng ta lúng túng mãi trong những rừng rậm rịt chữ
nghĩa của hết văn kiện này đến văn kiện khác mà nội dung cốt làm người
đọc bị gỡ không ra trong cái mớ bòng bong chữ nghĩa để rồi chẳng hiểu nó
nói cái gì vì toàn những con số, những phần trăm, những phương hướng,
những dự án, những kế hoạch, những tầm nhìn do những tiến sĩ không phải
văn chương mà là tiến sĩ chính trị Mác Lênin ảo soạn thảo cốt để làm nản
lòng người đọc càng nhiều càng tốt.
Có một cái điều mà nhân dân mong đợi kể cả đảng viên mong đợi nhất đó là tuyên bố (hoặc không tuyên bố cũng được): xoá bỏ chủ nghĩa Mác Lênin, bỏ tên Đảng cộng sản mà ai cũng muốn cũng biết thì lần này lại… Không! Không! và Không!
Cái gì đã làm cho quý vị không dám nói, không dám hành động như một
Gorbachev, một Eltsine? Phải chăng là do quyền lợi, ngôi vị? Phải chăng
vì chẳng ai tin ai sợ… Tổng cục 2, hay sợ một thế lực nào?
Riêng tôi, thì tôi nghĩ, khi có một nhóm lãnh đạo cao nhất can đảm đứng
lên như Khrushchev vạch trần trội ác của Stalin tại đại hội Đảng cộng
sản Liên Xô lần thứ 20 thì những người đó sẽ được toàn thể đảng viên
cũng như nhân dân tung hô nhiệt liệt vì chính từ những ngòi nổ đó sẽ tạo
thành cả chuỗi nổ tiếp theo, giải quyết mọi vấn đề mà các nước Nga,
Đức, Tiệp, Hung đã “diễn biến hoà bình”, đã tự hoàn chỉnh để đi lên độc
lập thật sự, hạnh phúc thật sự và giàu mạnh thật sự.
Vạn chuyện trên đời sẽ tiến lên hay thụt lùi cũng nhờ vào sự “mở
miệng” của các ông Đảng viên cộng sản đó! Có đi trước thì làng nước mới
theo sau. Và lần này điều kiện để theo sau đang có đầy đủ không đến nỗi
bị đơn độc, bị trừng trị, trấn áp như thời các ông Đặng Quốc Bảo, Trần
Xuân Bách, Trần Độ, Quế Dương, Vũ Cao Quận, Hoàng Minh Chính… nữa đâu.
Mấy lời gọn gàng khó nghe nhưng dễ hiểu, nhân danh linh hồn chết của
“Hắn” gửi tới các vị.
Xin vái các ông một mớ bái, mong các ông ghi vào văn kiện: Giã từ chủ
nghĩa Mác Lê Nin, vĩnh biệt chủ nghĩa cộng sản cho toàn dân nhờ!
20/10/2010
12/08/2012
29 Tết Giáp Ngọ 2014
Tô Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét