Huỳnh Quốc Huy
Hai ngày qua, người hâm mộ bóng đá, những người có tấm lòng tự tôn dân tộc - yêu nước (tạm tạm vậy) tha hồ thể hiện sự nức nở, ấm ức, đau thương, buồn bã, thê lương... vì đội tuyển bóng đá Nam (U23) Việt Nam thua với tỷ số 1-2 trước đối thủ - các chàng trai đến từ xử sở chùa vàng Miến Điện (Myanmar).
Bi thảm & ấm ức nức nở là còn "nhẹ". Phải có cảm giác "tôi đi chết đây" nữa kìa... mới đúng hiện tình. Biểu tượng cảm xúc smile Vì sao ư? Vì Miến Điện từ xa xưa đến nay, được (dân Việt) biết đến với các nội hàm: nghèo đói, thất học, sùng đạo (mê tín), độc tài (quân phiệt) & cũng bị Tàu cộng lấn đất, khống chế, thao túng chính trị - kinh tế triền miên... Nói chung khái niệm Miến Điện (trong lòng đa số dân Việt) luôn được định vị ở mức độ "thấp - dưới cơ" hơn so với Việt Nam.
Và, những ý niệm điên rồ đó tồn tại rất lâu như một trong hàng vạn thứ "chân lý tuyệt đối" ở xứ "thiên đường" này. Ít ra là cho đến cách đây vài năm. Có một thực tế rất khác mà ít ai nhận ra và/hoặc không chịu thừa nhận: đất nước Miến Điện - Myanmar độc tài thất học nghèo khó u mê ngày nào đã từng bước "vượt mặt" Việt Nam. Không chỉ là bóng đá - thể thao - thể trạng... mà còn ở những điều khác cao hơn - mang tính "bản chất" sâu xa hơn. Họ đang dần trở thành một Dân tộc Tự do, hoặc ít ra là đã tiến rất gần đến Thế giới Tự do của nhân loại trong nửa đầu thế kỷ 21 này!
Vậy, câu hỏi là điều gì thực sự đã xảy ra ở đó (khiến Việt Nam bị tuột lại phía sau mà chẳng hề hay biết)?
1. Đầu tiên & khác biệt nhất giữa họ & ta, chính là "cấp độ độc tài":
Phe độc tài quân sự đã tuyên bố rút khỏi chính trường. Chính phủ đã chấp nhận nới lỏng vòng kềm kẹp, giảm & dừng các hoạt động đàn áp đối với phong trào đối lập. Thậm chí hoạt động kiểm duyệt báo chí của Nhà nước chính thức dở bỏ hoàn toàn, báo chí tự do của khối "tư nhân" được ra đời. Kèm theo đó là Tổng thống độc tài của họ bắt đầu khởi động các cuộc đàm phán - thương thuyết với khối Xã hội Dân sự - Phong trào đối lập... để giải quyết các vấn đề còn tồn tại - khác biệt giữa hai bên. Song song đó là nỗ lực từ Chính phủ, cam kết cải thiện dần các hiện tình xã hội, giảm nghèo & vực dậy nền kinh tế.
2. Về sự tiến bộ của nền Dân chủ:
Cùng với sự hoà hiếu của 2 khối "chính phủ" & "đối lập", người dân Myanmar đang có hẳn một lộ trình & rất hân hoan hướng tới cuộc bầu cử tự do đầu tiên của dân tộc mình. Ở đó, họ có thể tự tin bầu chọn 1 nội các & bộ máy chính quyền thực sự "đại diện cho tinh hoa dân tộc", để lèo lái đất nước khỏi trì trệ yếu kém lạc hậu & thoát nạn "xâm lăng" của ngoại bang (Tàu cộng).
3. Về đường lối giao thương:
Trên thực tế từ 2013 Myanmar đã bắt đầu các động thái tẩy chay & từ chối mọi đầu tư - viện trợ cũng như những đề nghị hợp tác làm ăn của Tàu cộng. Nhiều dự án của Tàu phải rút về nước hoặc thu hẹp vốn đầu tư - quy mô hoạt động... trong vài năm trở lại đây. Cùng lúc đó là các nhà đầu tư từ Nhật - Hàn - Úc - Mỹ & cả Eu đã tăng cường đầu tư - hợp tác cũng như viện trợ nhiều mặt cho Myanmar.
(Đáng chú ý nhất là trong chu kỳ đầu tư giai đoạn 2010-2020, một số hãng sản xuất ô tô lớn của Nhật đã xây mới nhà máy hiện đại ở Myanmar; thay vì tăng đầu tư để tăng công suất - tăng sản lượng ở 1 nước đã có sẵn nhà máy: Việt Nam).
4. Về Quốc phòng, cũng là một "khác biệt" rất lớn:
Vùng biên giới Myanmar giáp với China, vốn bị các nhóm ly khai góc Hán do Tàu cộng hỗ trợ, bao che để hoạt động chống phá, cướp bóc, gây bất ổn... Hơn 2 năm nay Myanmar đã cho tăng cường các hoạt động quân sự, theo dõi & kiểm soát chặt chẽ các hoạt động quân sự của Tàu cộng ở đây.
Mới 2 tháng trước đây, quân đội Myanmar còn nổ súng bắn vào đoàn xe quân sự của Tàu cộng đang đi tuần tra khu vực biên giới, nơi phiến quân đóng trú. Tàu cộng đã cho rút lui. Trước đó không lâu, máy bay quân sự Myanmar tuần tra khu vực biên giới này đã nả rocket & bắn vào khu vực được Tàu cộng cho là "phần lãnh thổ của China", vì tình nghi Tàu cộng che dấu cho phiến quân...
Chính sách quốc phòng cứng rắn & dứt khoác này dựa trên yếu tố "lòng dân", hoàn toàn trái với tâm lý của nhiều tướng lĩnh & người dân Việt: nước nhược tiểu thì nên "hoà hoãn bắt tay với nước lớn" và/hoặc "tâm lý ghét Tàu là có hại"...
5. Về Lực lượng đối lập & các tổ chức Xã hội Dân sự:
Việc Nhà nữ hoạt động đối lập của Myanmar được trao giải Nobel Hoà Bình năm 2014; sau đó được sir Obama chào đón như thượng khách - chính khách... là chỉ dấu cho thấy những hạt mầm của nền Tự do Dân chủ Myanmar đang phát triển mạnh mẽ mà có thể nói ngay: VN còn lâu mới theo kịp.
Nhất là chưa tính đến chuyện, ở VN, cứ hễ có một nhà hoạt động nào được vinh danh - trao thưởng - tri ân... là gần như lập tức sẽ có kha khá "nhà hoạt động" khác nhảy cẩng cẩng lên la lối, tức tối, bức bối... một cách rất là hậm hực & bực bội. Tính GATO của người VN CAO hơn Myanamar, mà thú vị thay, nó lại tỷ lệ nghịch với "sức mạnh gắn kết"!
THẾ THÌ... LIÊN QUAN GÌ ĐẾN THỂ THAO - BÓNG ĐÁ?
(Hẳn sẽ có nhiều anh chị & các bạn hỏi câu này! )
Hãy trả lời câu hỏi sau:
Có thấy AI sống trong "nhà tù (lớn)" với:
- Tư tưởng bị "cầm tù" từ đọc sách gì - xem film gì - nghe nhạc gì đến... tiếp cận "loại tin tức" gì đều bị kiểm duyệt nghiêm ngặt;
- Mọi hoạt động thường nhật như đi lại, cư trú, du hí, giao tiếp làm ăn hay kết thân luyến ái... (tạm túm gọn là "ăn - ngủ - yêu - wc")... đều bất an - bất bình - bất như ý và/hoặc tiềm ẩn đầy rẫy những nguy cơ, rào cản, định kiến, khuôn khổ phi nhân bản...
- Mọi tư duy - sáng tạo - đột phá đều bị cản trở, soi mói, phá bỉnh, thậm chí hăm doạ - chế tài - bức tử một cách phi lý...
Người phải "SỐNG" trong cảnh như thế mà lại trở thành "giỏi giang - xuất sắc - đột phá - ưu tứ" được không?
=> Nếu câu trả lời của các bạn là CÓ, thì trở lại ngay với chủ đề chính, tôi dám cá 1 điều rằng:
Đội bóng đá Việt Nam sẽ vô địch Seagames mùa sau; xưng hùng xưng bá ở Asia mùa sau nữa; và thậm chí hiên ngang quật cường đánh bại Hàn - Nhật - Úc ở WorldCup kỳ tới! TÔI CÁ 1 ĂN 10. BẠN NÀO ĐẶT CƯỢC KHÔNG?
Không ai vừa ra sân bóng mà lại vừa run sợ thầy (HLV) sẽ chửi mình - đuổi mình ra ngồi dự bị khi chuyền sai, sút hỏng; Doanh nghiệp sẽ cắt giảm tiền thưởng hay hợp đồng tài trợ quảng cáo cho mùa giải tiếp theo; lãnh đạo cấp cao cấp thấp bụng bia mặt nọng ở quê nhà sẽ tức giận kỷ luật, thay đổi đội hình; cắt giảm lương thưởng..v..v.. mà lại đá cho hay, đá cho giỏi, đá cho hiệu quả.
Và ngược lại, không có cái đầu tự do, thì mỗi người còn không thể "đi trên đôi chân của chính mình". Nói gì đến chuyện bắt họ có thể làm nên những đường dê dắt làm xiếc hoa mỹ như C.Ronaldo; những pha đi bóng & dứt điểm huyền ảo "không phải con người" của L.Messi; những cú tạt bóng từ cánh như "đặt" lên đầu đồng đội - sút phạt hàng rào như hoạ sĩ vẽ tranh kiểu D.Beckamp; hay sự khôn ngoan sắc sảo cáo già lọc lỏi của ông lão A.Ferguson ngoài 80 vẫn điềm nhiên dẫn dắt CLB MU giành những thắng lợi vinh quang nhất mọi thời đại... Không thể tạo ra cái ĐẸP từ bộ não chìm đắm trong "ngục tù tăm tối"!
Không có TỰ DO, thậm chí con người chỉ là ROBOT.
Với hệ điều hành Chủ nghĩa Cộng sản đã lỗi thời, lạc lỏng & không còn "tương thích" với thế giới Văn minh; lại cài vào đó "trình điều khiển" mặc định luôn "theo định hướng XHCN" vốn chông chênh, trúc trắc, méo mó & kệch cỡm... con ROBOT ấy sẽ không thể làm gì hơn là... 1 "con rối" trước những chàng trai Tự do - Myanmar. Thậm chí rồi đây, một ngày không xa, sẽ là Cambodia! Tại sao không? Khi mà cách đây hơn 40 năm Việt Nam (miền Nam) đã từng có đội bóng bậc nhất Á Châu, khiến Nhật phải thấy mình nhỏ bé, chỉ ước mơ được giao đấu, học hỏi... Nhưng giờ, những anh bạn "giặc lùn" ấy đã là mơ ước của các đội bóng VN & Châu Á, từ 30 năm nay rồi. Trong ngót 10 năm ấy, họ đã tạo nên sự khác biệt từ điều gì?
Tôi không phải nhà bình luận bóng đá.
Nhưng tôi tin các bạn có câu trả lời cho riêng mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét