Đỗ Hải Anh
Kính gửi các chiến sĩ đấu tranh cho Dân Chủ thực sự ở nước ta!
Thưa các ông.
Tuy xa nhà đã hơn 30 năm nhưng tôi vẫn
luôn hướng về quê mẹ và thường xuyên nhận được khá đầy đủ những thông
tin lành dữ trong nước; trong đó có phần rất quan trọng là những bài
viết đầy tâm huyết, khá trí tuệ và đầy dũng cảm của các nhân sĩ, trí
thức Dân chủ.
Suốt 30 năm ấy, qua những tin tức đáng
tin cậy do bạn bè cung cấp, tôi hiểu ra một sự thật lớn và kinh khủng:
nhóm lãnh đạo Cộng Sản đã nặn ra hàng loạt các bánh vẽ chứa đầy những
chất độc bảng A, có khả năng không những chỉ giết người trong hiện tại
mà cả nhiều đời con cháu. Và trong suốt thời gian đó, sau khi đã tiếp
rất nhiều cán bộ cao cấp từ bên nhà sang Mỹ làm việc, tham quan, tôi
nhận thấy: hầu như tất cả bọn họ đều mang nặng “chứng gỗ đá trí tuệ”, tỏ
ra tin tưởng tuyệt đối sự lãnh đạo rất gà mờ của Đảng, rằng tiến lên
XHCN rồi CSCN là đường đi tất yếu để có một xã hội văn minh hạnh phúc –
kể cả GS Trung tướng Đặng Quốc Bảo vốn là một trong những người có đầu
óc nhất trong đám TWCS từ trước đến nay (Tức là ông Bảo cũng coi cái
bánh vẽ XHCN, CSCN là có thật!). Vậy nên tôi nghĩ, tất cả những con dân
Đất Việt có lương tâm, nhất là các nhân sĩ dân chủ cần có nhiệm vụ giác
ngộ quần chúng. Làm thế nào để họ hiểu được sự thật, như Gs. Huệ Chi
nói: “Cái Đảng này chả là gì cả!” (Từ sau 1975 thì đúng như vậy. Còn
trước 1975 thì không thể phủ nhận sạch trơn được – TS.Hải Anh). Như Hồng
Hà nói: “Hiện nay Đảng chỉ còn vai trò kìm hãm xã hội”. Hay như
TS.Thanh Giang nói: “ĐCS Việt Nam ngày càng thối nát hư hỏng, hầu hết
các vụ tham nhũng đều do Đảng cầm đầu nên chống tham nhũng là chống Đảng”,
v.v. Những phát ngôn như trên là rất chí lý, rất dũng cảm. Và nhiều
người đã tỉnh ngộ ra sự thật cay đắng: Đảng, Nhà nước hô hào chống tham
nhũng trong cơ chế độc tài toàn trị là trò lừa bịp bỉ ổi! Tôi cho rằng,
những tri thức có lương tâm là phải bằng mọi cách làm cho toàn thể nhân
dân hiểu: cái Đảng này vừa không có nhân cách vừa không có khả năng quản lý vi mô lẫn vĩ mô, nên xã hội đã xuống dốc thảm hại!
Đúng như vậy, nhưng phải tránh bạo động, hoặc biểu tình dẫn tới lật đổ,
mà phải bằng mọi cách để lãnh đạo TW hiểu được rằng gần 70 năm qua,
tính từ 1945, Chính quyền Cộng Sản đã góp phần tạo dựng nên một xã hội
mất hết tính người bởi sự ngu dốt và tham lam của họ. Điều đó đã dẫn đến
những chuyện bi hài đáng phẫn nộ- Như thưởng Huân chương Lao động Hạng
nhất cho một cán bộ cấp cao hai lần bị kỷ luật (1). Cô phó Hiệu Trưởng
trường Mầm non lừa gần 10 tỷ bị tố cáo vẫn được công nhận là “Nhà giáo
ưu tú, Đảng viên tốt” (2). Huỳnh Thị Huyền Như lừa đảo, làm thất thoát
4911 tỷ (9 công ty, 4 ngân hàng, và mấy cá nhân bị lừa qua giấy tờ giả y
như thật của y) (3). Chủ tịch hội đồng quản trị… mua chiếc ụ nổi
14.136.000 đô la về bày trên biển ngắm chơi (4). Công ty tài chính II ký
khống hợp đồng, ăn cắp của nhà nước 580 tỷ. Người ký được thưởng 75 tỷ,
thành viên đi vay được thưởng 40 tỷ (5). Liên doanh quái gở giữa công
ty than Uông Bí với công ty VMD của Indonesia khai thác than mỏ Đồng
Vông xuất khẩu 100% với tỷ lệ phân chia lợi nhuận phía Việt Nam 10%,
phía “đối tác” 90%. Coi như ông Tổng cục trưởng Tông cục địa chất “đem
biếu không” nước ngoài cả một mỏ than (6). Vụ án Đại tá công an Lương
Ngọc Anh và nguyên Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Lê Đức Thúy với hơn 10
triệu đô la lót tay để in giấy bạc Polymer ở Úc đã được bên Úc xét xử
với những bằng chứng rõ ràng đã chuyển hồ sơ về Việt Nam. Sao chính
quyền Việt Nam không xét xử? (Bán Nguyệt san Tổ quốc số 167) (7).
Sao lại xảy ra những chuyện kỳ lạ vậy?
Xin nhấn mạnh lần nữa: vì lãnh đạo các cấp từ TW tới địa phương đều yếu
kém toàn diện, cả tài lẫn đức (nói như cách nói quen thuộc của hệ thống
tuyên truyền CS xưa nay: cả Hồng và Chuyên đều là con số không to
tướng!). Chức vụ càng to thì tội càng nặng. Hơn thế, chỉ số trí tuệ nói
chung của Bộ chính trị, của BCH TW vốn đã quá kém cỏi, lại bị TQ mua
chuộc khống chế nên nhiều chủ trương chính sách đã phạm sai lầm khủng
khiếp. Như chủ trương khai thác Boxit; Như xây dựng những 114 sân
golf; như nhập các tỉnh phụ cận để tạo thành Hà Nội mở rộng mang hình
con chó phủ phục chầu Bắc Kinh; Như chủ trương xây dựng 14 lò phản ứng
hạt nhân, (trong lúc các nước văn minh Nga, Nhật, Pháp, Hàn Quốc,
Trung Quốc, Ấn Độ, Ba Lan, Áo, Úc, đã tuyên bố từ bỏ. Nga, Nhật những
nước có nền khoa học – kỹ thuật hiện đại đã gánh chịu tai nạn khủng
khiếp khi nổ lò phản ứng hạt nhân Chernobyl (Nga) Fukushima (Nhật) làm
chấn động cả thế giới mà lãnh đạo Việt Nam vẫn ném dân vào lửa!) Ai có
thể giải thích được vì sao CQCS cho thuê 50 năm những 360.000 ha rừng
đầu nguồn có những nơi xung yếu, là phên dậu quốc gia? Và các hệ thống
trường học, từ trung cấp đến đại học và sau đại học vẫn giảng dạy CNXH
ảo tưởng (không có thật không ai biết nó như thế nào). Đặc biệt sai lầm là bắt bớ bỏ tù một cách tàn bạo những người yêu nước đấu tranh cho nhân quyền, dân chủ. Tóm
lại, họ cố dành giật chiếc ghế TW để có lương cao, bổng hậu, để vơ vét
đất đai, nhà cửa, xe cộ, chứ không hề quan tâm đến dân. Sự vô cảm, sống
chết mặc bay đã trở thành cách sống không thể cải tạo của TW. Thế mà
hầu hết cán bộ cao cấp, lão thành cách mạng, những nhà dân chủ tri
thức, đại tri thức vẫn kiên trì góp ý là chuyện rất khó hiểu?
Thế nên dưới chế độ Cộng sản phát-xít,
việc sinh hoạt Đảng, sinh hoạt các đoàn thể, kể cả Quốc hội và các tổ
chức học tập Nghị quyết, góp ý sữa đổi Hiến pháp đều là trò hề bịp bợm
phí phạm thời gian và tiền của, tuyệt đối không đưa lại một chút lợi lộc
nào cho cộng đồng! Theo báo QĐND ra ngày 21/04/2013, Ủy ban Thường vụ
Quốc hội cho biết đã có 25 triệu lượt ý kiến và 28.140 hội nghị, hội
thảo lấy ý kiến sửa đổi hiến pháp. TS. Lê Đăng Doanh cho biết các cuộc
họp và hội thảo ấy đã tốn 250 tỷ đồng. Chưa kể chi phí thời gian, chi
phí các cấp các ngành tự chi để dẫn đến một kết quả thảm hại là không có ý kiến nào được tiếp thu mà còn bị Nguyễn Phú Trọng nhận định rất hỗn láo là “suy thoái đạo đức”. TW
thối nát như vậy thì sinh hoạt Đảng bộ, Chi bộ để làm gì? Các đoàn thể
và Quốc hội sinh hoạt cũng chỉ làm cái việc tiêu phí tiền dân vô ích.
Nguyễn Phú Trọng nói suy thoái đạo đức
cũng có cơ sở. Vì tất cả mọi chuyện lớn nhỏ ở cái đất nước 90 triệu dân
này đều được quyết định của mấy phần tử chóp bu (số rất ít trong bộ
chính trị) chứ làm gì có dân chủ (Nhất là từ thời “Lê Mạt” – gồm Lê
Duẩn, Lê Đức Thọ, Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu).
Xin nhắc lại những trí thức có lương tâm, có trách nhiệm phải bằng mọi cách làm cho dân hiểu: cái Đảng này vừa không có nhân cách vừa không có chút nào khả năng quản lý xã hội.
Và không khó giải thích là sao tâm địa của lãnh đạo TW và Nhà nước lại
độc ác thế, như cấm cản, phạt bỏ tù, triệu tập lên đồn công an dọa nạt
một số người chữa bệnh miễn phí “trên cả tuyệt vời” như Vườn lạ Thiên sứ
tỉnh Long An; “bà Tiên Phú”, “bà Tiên Tranh” (“Bà tiên” Tranh có thể
nhìn cái mà máy móc cực kỳ tối tăm mới soi thấy được. Không những thế bà
còn nhìn thấy “tế bào lạ” ở người nhà bệnh nhân cách chỗ bà 70 cây số.
Và có thể nhìn thấy phúc họa có thể xảy ra với bệnh nhân trong tương
lai) – theo nhà văn Ngọc Tuệ – “Thế giới này chưa có nơi nào chữa khỏi
các bệnh hiểm nghèo một cách thần diệu mà không hề dùng thuốc, không hề
lấy tiền của bệnh nhân như các địa chỉ kể trên. Thế mà CQ các cấp ra sức
cấm cản thì quả là độc ác, dã man. Trong đầu óc của những nhà cầm quyền
không hề có chút tình thương, nên không xót xa khi dân nghèo phải chui
rúc trong bệnh viện nằm ba bốn người một giường và phải chứng kiến những
bệnh nhân nghèo không có tiền chữa trị đắng cay chờ chết từng khoảnh
khắc mới thấy được cái “ưu Việt” XHCN và tâm địa độc ác của lãnh đạo
CS!” – TS Hải Anh
Cũng không khó giải thích việc Đảng và
Nhà nước suy nghĩ nông cạn trong chủ trương chính sách, giải quyết vội
vàng, đối xử tàn bạo với tri thức, nhân dân lao động. Hễ có người góp ý
dù thiện ý cũng đều bị quy là “phần tử chống đối” “Suy thoái đạo đức”. Chả thế mà Phạm Văn Viêm, người dịch “Chế độ phát-xít” của
TS tổng thống Zheluy Zhelev đã bị công an dẫn độ từ Bungari về nước. An
ninh Nội bài dẫn anh đi đâu đến giờ không ai biết. Người đọc hỏi vì sao
anh Viêm chỉ dịch một cuốn sách mà bị thủ tiêu? Xin dẫn ra đây một đoạn
của tác phẩm trên: “CĐPX thiết lập chính quyền độc nhất hay cơ
cấu một đảng, dùng bạo lực hủy diệt tất cả những đảng phái và tổ chức
quần chúng khác. CĐPX (hay đảng phát xít) khống chế Nhà nước, vô hiệu
hóa tất cả các tổ chức quần chúng, Công đoàn, Thanh niên, Phụ nữ, kể cả
Quốc hội, biến tất cả những tổ chức này thành cánh tay nối dài của nó.
Nói ngắn gọn CNCS là con đẻ của CNPX”. Hay bác sĩ
Phạm Hồng Sơn bị CQ cộng sản bắt bỏ tù chỉ vì dịch bài viết về dân chủ
trên báo mạng Hoa Kỳ. Không những Hồng Sơn mà tất cả những nhà họat động
dân chủ trong nước đều bị theo dõi đe nẹt, quấy quả, gây bất an cho bản
thân và cả gia đình. Trong số này không thể không nhắc đến nhà văn Phạm
Đình Trọng, Trần Mạnh Hảo là những người yêu nước thương dân thực sự đã
nói lên những sai lầm trong chủ trương, chính sách, những hành xử vô
nhân đạo mang tính phát xít của đảng nên đã bị công an thường xuyên bám
sát. Không những bản thân ông Trọng, ông Hảo không có tự do mà con cái
các ông cũng bị quấy quả trong công việc làm ăn. Chính sách tàn bạo này
đã thực thi gần 70 năm, tính từ 1945 trở đi đã thành ung thư di căn của
đảng cộng sản.
Lý do rất dễ hiểu là dân Việt Nam chưa
bao giờ được hưởng dân chủ, mà dân chủ là linh hồn của mọi thể chế chính
trị. Mất dân chủ là mất hết không còn gì để nói.
Để đặt dấu chấm kết thúc bức thư này, người viết cầu mong con dân đất Việt hãy tỉnh táo để hiểu đúng: bản chất của CS là vô lương tâm vô trách nhiệm. Bọn họ chỉ có một sự quan tâm duy nhất là tiền
nên đừng mất thì giờ góp ý, kiến nghị. Tội ác của Cộng sản đã phơi bày
quá nhiều, quá kinh khủng trên các mặt báo “lề phải”, và những lời lẽ mị
dân của chúng không còn đánh lừa được ai nữa – kể cả những kẻ bồi bút
nịnh bợ chúng để kiếm cơm thừa canh cặn!
Chỉ có một cách duy nhất là nâng cao
Dân trí. Và đây là mục tiêu lớn nhất của cuộc cách mạng Dân Chủ này.
Người viết mong mỏi những người dẫn dắt nhân dân phải là những nhà trí thức Dân Chủ.
Thư này mong được gửi đến cho mọi người cùng đọc.
Kính thư
TS Đỗ Hải Anh.
—
Chú thích:
(1) Huỳnh Tấn Thành cuối trang 4 (Báo Người cao tuổi 21/04/2012)
(2) Cô Lưu Thị Huệ (Báo Chuyện đời 13-42)
(3) Huỳnh Thị Huyền Như (Báo mạng)
(4) Chủ tịch Hội đồng quản trị mua chiếc ụ nổi (Báo người cao tuổi 14/07/2012)
(5) Công ty tài chính II (Báo người cao tuổi 29/04/2011)
(6) Liên doanh quái gở giữa công ty than Uông Bí với Indonesia (Báo Người cao tuổi 15/6/2012).
(7) Vụ in tiền Polymer ở Úc của Thống đốc Ngân hàng Lê Đức Thúy (Bán Nguyệt San Tổ quốc số 167)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét