Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016

Anh Thăng vào Bộ Chính Trị.

Anh Thăng lúc đại hội 12, chỉ mong trụ được làm uỷ viên trung ương đã là may. Vì phe anh Trọng lúc đó được Trung Cộng bơm tiền khá mạnh để uý lạo các lá phiếu. Đồng thời phe anh Trọng còn cam kết với các lá phiếu khi anh phe anh ấy thắng cuộc, thì Trung Cộng sẽ giúp đỡ không để cho Việt Nam bị vỡ nợ hay bất ổn chính trị.

Các lá phiếu đều là những nhân sự tương lai hứa hẹn nếu như thể chế Việt Nam vẫn như này, cho nên vừa cầm tiền vừa bỏ phiếu để giữ cái tương lai của mình ai mà chả thích.

Anh Thăng còn tuổi, theo lệ thì anh chỉ có lên hay nguyên chứ không có xuống. Nếu muốn hạ anh thì phải có lý do. Nhưng lúc đại hội phe anh Trọng phải dồn sức tiễn anh Ba Dũng về, và giữ anh Trọng lại ngôi cao. Vì thế đành tạm để anh Thăng đấy.


Anh Thăng thấy trước tình hình nguy, dự đại hội về ăn không ngon, ngủ không yên. Anh biết chỉ có con đường vào Bộ Chinh Trị thì mới có tấm vé bảo toàn cho mình. Bởi đảng CSVN không có tiền lệ xử Uỷ viên Bộ Chính Trị.

Trong một giây phút bất ngờ ý tưởng của anh bật ra ( gọi thế cho văn vẻ ) anh nghĩ đến những ngày còn làm dầu khí, dung phụng bao tiền cho quân anh Quang, Tô Lâm. Thế là anh cho người mang tiền đến những lãnh đạo công an chủ chốt để xin được lá phiếu vào BCT. Nói thì cũng nhờ nơi khác nữa, nhưng không có lá phiếu của các chiến hữu công an lúc đó anh Thăng chắc không có mặt trong BCT như bây giờ.

Khi bỏ phiếu cho các uỷ viên Bộ Chính Trị, anh Thăng vào tốp 16.

Vừa đủ 16 uỷ viên Bộ Chính Trị, anh Võ Văn Thưởng xếp hạng thứ 17, nếu cứ lấy 16 người thì anh Thưởng rớt.

Mà éo le anh Thưởng đúng như tên bố anh đặt, anh là phần thưởng của cánh Tư Sang, Nguyễn Công Khế và một nhà báo lẫy lừng chống tham nhũng đang đánh anh Thăng bây giờ. Anh Thưởng mà ra rìa thì cánh Sang, Khế , Sin...mất lộc, vì dự tính anh Thưởng lên sẽ nắm bí thư thành uỷ HCM, trước đó đã sắp anh Thưởng phó bí thư để chiếm cái ghế này.

Nếu mà anh Thưởng nắm được TPHCM, thì đời các anh Sang, Khế, Sin ...lên hương. Anh Sin sẽ là bố già của báo chí cách mạng miền Nam, chính thức trở lại con đường quan lộ thênh thang. Các anh Sang, Khế thì ung dung dưỡng già hưởng thành quả cài cấy, vu trồng.

Hội Trọng, Sang, Phúc, Chính...lúc đó bèn nghĩ cách đưa anh Thưởng vào, không thì bọn miền Nam do Tư Sang không có ăn nó phản thì nguy. Các anh ấy bèn bày ra lần này thêm 3 uỷ viên BCT nữa.

Tại sao là 3. Vì nếu lấy 17 thì thêm mỗi anh Thưởng dơ quá, phải thêm 2 suất nữa để che cái vụ kéo anh Thưởng vào. Thế là 2 suất sau được ăn theo là bà Mai cả một ông nữa.

Vì anh Thưởng vé vớt, nên không thể bố trí anh làm bí thư nơi quan trọng như TPHCM ngay được. Phe anh Trọng tạm thời đưa anh vào chức vụ trưởng ban tuyên giáo, mặc kệ việc anh chả biết gì về chuyện này. Nhưng không sao, anh Thưởng ngồi đó, việc đâu đã có anh Huynh và anh Chính hỗ trợ.

Mọi việc ghế ghiếc trước mắt tạm xong,anh Trọng nhận được sư cam kết từ Trung Quốc sẽ bảo vệ chế độ cộng sản Việt Nam đến cùng, kể cả bằng vũ trang hay kinh tế. Được sự đỡ đầu như thế thì chả lo gì vỡ bình, anh Trọng thẳng tay thanh toán anh Thăng.

Anh Thăng thân anh Ba Dũng, lại chiếm chỗ anh Thưởng.

Oánh anh Thăng, phe Trọng một mũi tên bắn trúng mấy mục tiêu.

Mục tiêu thứ nhất là xa Mỹ.
Mục tiêu thứ hai là được lòng Tàu
Mục tiêu thứ ba là hạ được tàn dư của Ba Dũng
Mục tiêu thứ tư là trả lại phần thưởng cho phe anh Tư Sang và các đệ tử Khế, Sin.
Mục tiêu thứ năm là để cho quần chúng nhân dân hả dạ và tin yêu đảng.

Còn ti tỉ mục tiêu, chẳng hạn còn lo xa anh Thăng kỳ sau lỡ có gì lại vào tứ trụ thì gay. Nên anh Trọng tổng tấn công ngay lúc này là được cả thiên thời, địa lợi, nhân hoà.

Mở màn anh Trọng đánh anh Thanh kiểu như ngày xưa khai trận, đánh một thành nhỏ , chém một viên tướng nhỏ để tế cờ, ghi công dầu lấy nhuệ khí. Chính thế việc đánh anh Thanh phải nặng về trình diễn kéo dài để báo chí bơm thổi.

Anh Thăng an ủi anh Thanh là không có gì đâu, đánh đấm vớ vẩn mà. Chịu chút đi, rồi qua.

Các anh khác như anh Chính tổ chức, anh Phúc thủ tướng cũng an ủi anh Thanh là giơ cao đánh khẽ thôi, đừng lo lắng.

Nhưng anh Thanh con nhà cộng sản nòi, anh thích kinh doanh kiếm tiền hơn. Chính vì thế dù nòi gộc cộng sản nhưng anh Thanh mãi đến năm gần 40 tuổi mới vào đảng.




Anh Thanh vốn thích ăn chơi, từ nhỏ trong một gia đình cộng sản anh thấm hiểu cộng sản giết nhau thế nào. Nên anh chần chừ, thoái thác cho đến khi thấy bố anh sắp về hưu. Anh không vào đảng thì không kiếm chác được gì, không kiếm chác thì không có tiền ăn chơi.

Vốn thấu hiểu chuyện nội bộ thanh toán nhau. Cho nên, mặc dù được các anh trên hứa hẹn này nọ.

Anh Thanh đếch tin, anh làm một cú mà ít quan chức nào như anh làm. Anh té luôn ra ngoài, vất mẹ cái thẻ đảng vào mặt Trọng lú. Kiểu ngon thì bố mày vào, có gì thì bố mày té. Sang Trung Mỹ sống cuộc đời an lành tắm biển Caribe và hút xì gà Cuba nhấp nháp tequila.

Nếu mình biêts trước phóng viên Việt Nam sẽ hỏi đại sứ Đức tại Hà Nội, mình đã gửi mẹ nó ảnh chi tiết anh Thanh ở đâu. Để ông phó đại sứ Đức chửi vào mặt bọn Việt Nam là Thanh nó ở Đức đéo đâu mà chúng mày hỏi tao.

Nhưng chuyện anh Thanh thì tạm gác ở đây. Để tiếp chuyện anh Thăng.

Anh Thăng nếu muốn yên bây giờ, xin làm phó mặt trận tổ quốc thay cho chị Mai. Nhường cái ghế bí thư TPHCM lại cho anh Thưởng. Mọi việc sẽ yên, chả ai truy tố UVBCT cả.

Đá thêm tí về tại sao anh Sin quyết liệt táng anh Thăng đến thế. Cái này dây dưa từ thời anh Sang dinh vụ Năm Cam bị kỷ luật, anh Hoàng Linh đi tù, anh Huy Đức lúc đó còn lon ton lên không đáng bị tù nhưng cũng mất lộc lá ngon. Anh Sin làm báo mà có đến mấy căn nhà mua toàn giá ưu đãi. Giờ nếu anh Thăng đi, anh Thưởng về. Anh Sin không cần nhận tiền dơ bẩn để làm bồi bút như mọi người nghĩ đâu. Người trượng phu như anh ấy không ăn tiền lèm nhèm thế. Anh chỉ cần mua nhà giá ưu đãi, chả ai bắt bẻ gì được cả. Chỉ là vô tình anh ấy gắp thăm trúng suất ưu tiên khuyến mại mua nhà, chả liên quan gì đến tiền bạc nhuận bút cho ai cả. Đấy là về lộc, còn về thù thì rõ là anh Tư Liêm chơi anh Sang vụ Năm Cam. Anh Sin phải thù anh Tư Liêm là lẽ đương nhiên.

Làng báo chuyên môn người ta hiểu rõ anh Sin, không phải những người làm báo chân chính, ngay cả những người làm báo không chân chính họ cũng khinh anh Sin như mẻ. Không tin, các bạn cứ quen ai làm báo mảng nôi chính, xã hội lâu năm, hỏi họ về anh Sin xem họ thái độ thế nào.

Mấy năm trước anh Tư Sâu tức Sang nham hiểm diễn trò lấy lòng trí thức và đổi mới, thông thoáng. Chúng ta thấy anh Sin cũng diễn theo nhịp nhàng, một anh Sin thâp thoáng dân chủ, cởi mở. Nhưng từ đại hội 12 anh Tư Sang muốn đánh Ba Dũng trả thù riêng, anh Sin cũng vậy.

Giờ anh Tư Sang Sâu ca ngợi tổng bí thư Trọng, kêu chống tham nhũng, trong sạch chế độ. Anh Sin tắp lự cũng giọng y như thế, thậm chí anh còn ca ngợi Trọng Lú sẽ là Pắc Chung Hy đầy cứng rắn và trong sạch. Đúng là lừa bịp, Pắc Chung Hy ở Nam Hàn chứ đâu ở Việt Nam. Ví thế phải ví anh Trọng như Kim Chính Nhất của Bắc Hàn mới tương thích hơn.

Nhưng mà việc anh của anh Sin là dọn đường dư luận, lấy lòng quần chúng để diệt anh Thăng tham nhũng. Đổi lại sau này anh Thưởng làm bí thư phe anh Sin sẽ được những gì như đã nói trên.


Anh Trọng Lú có là người tử tế như anh Sin và Sang Sâu ca ngợi không.?

Không hề, anh Trọng là một thằng rất đều. Anh háo danh và muốn mình là cha già dân tộc thứ hai. Cha già thứ nhất đã được Trung Quốc bơm lên thành thánh, thì bây giờ anh Trọng cũng muốn bám Trung Quốc để thành thần.

Anh Trọng dùng bọn Sin mở đường công kích một uỷ viên BCT. Đấy là điều mà chưa ai trước anh làm. Anh Trọng dành uy tín cá nhân cho mình chứ anh cũng chả cần uy tín mẹ gì cho Đảng. Nên anh Sin ca ngơi anh và chửi uỷ viên BCT khác vô tư, anh Trọng còn cấp thêm cả tài liệu cho mà chửi.

Thứ hai anh Trọng xử lý anh Thăng, nhưng anh vẫn dùng cả một đống bọn đã nhận tiền để bỏ phiếu cho Thăng vào Bộ Chính Trị. Thử hỏi như thế có phải anh Trọng chả quan tâm mẹ gì đến chuyện đảng trong sạch, mà anh chỉ quan tâm chuyện làm sao anh là tối thượng thì đúng hơn.

Thứ ba anh Trọng đánh tham nhũng, anh dựa vào Tàu, cho anh Phúc bán hết những gì chiến lược kinh tế cho Tàu. Từ khi anh là tối thượng , chuyện biển Đông ngày càng vắng bóng đi trên báo chí. Tự do ngôn luận bị xiết chặt, báo chí bị trừng phạt liên miên vì đưa tin không đúng ý anh. Hôm qua tờ Lao Động bị đóng mục Tin Khó Tin, tờ Người Đưa Tin bị tấn công vì đưa tin về dân kiện Formosa, tờ Một Thế Giới bị đe doạ cho đình bản. Báo chí đưa tin như thế thì anh cấm, anh triệt. Còn đệ tử O sin của anh thênh thang chửi rủa đối thủ của anh thì lại được tha hồ.


Nhưng mà anh Trọng tính vẫn đúng. Với tầm dân trí Việt Nam, anh chỉ cần vẽ được ra một tên tham nhũng phá hoại đất nước như anh Thăng . Rồi anh diệt trừ một cách khó khăn nhưng đầy vẻ vang. Dân chúng sẽ được thoả mãn và hân hoan.

Còn chuyện khác mấy ai nghĩ được đến. Mà có nghĩ thì cũng chả thấy gì phải buồn. Đất nước này có thêm dăm bảy cha già dân tộc nữa cũng không sao nữa là thêm có anh Trọng. Đất nước này không có tự do ngôn luận, báo chí cũng không sao. Vì đến mấy chục năm nay cũng thế có chết ai. Đất nước này có làm chư hầu của Tầu , mất biển đảo cũng không sao. Vì bao nhiêu năm nay việc nó đương nhiên là thế rồi.

Anh Thăng vào được BCT, coi như mua được thẻ miễn truy tố. Măc dù Trọng Lú làm ra vẻ như muốn giết anh, nhưng thực ra là hô thế để cốt anh Thăng biết đường rút lui làm chân gì đó ngồi chơi xơi nước. Anh Trọng không mạnh được như anh Tập mà hốt được cả UVBCT.

Nhưng nếu anh Thăng có bị sao, cũng chả thương gì. Cái bọn dầu khí bấy lâu nay tung hoành thiên hạ, từ thằng oắt con cũng khệnh khạng nghênh ngang nhà xe, quán bar, du hý, toàn tiền từ tài nguyên đất nước các anh tiêu vô tội vạ. Anh và các bạn anh chết mẹ nó đi để thiên hạ được vui lòng chốc lát. Giúp nhân dân quên đi những ngày tháng sắp tới đất nước rơi hoàn toàn vào tay giặc Tàu truyền kiếp bằng những biện pháp mềm như học tiếng Trung và làm việc trong những doanh nghiệp Trung Hoa.

Thanhhieu Hieubui vào lúc 03:28

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét